Tại Dyscern, một trong những công ty bán lẻ trực tuyến phát triển nhanh nhất nước Mỹ, đa số nhân viên đều quen biết nhau. Chẳng hạn, một người giới thiệu anh trai vào làm, anh trai đó lại rủ bạn thân và người bạn kia lại lôi kéo em họ...

Ngay cả ban lãnh đạo cũng là người một nhà. Jennifer Canty, Giám đốc hành chính Dyscern là bạn học cũ của Erika Dickstein, Phó giám đốc marketing. CEO Bill Frischling là chồng Canty còn bố cô quản lý kho hàng, trong khi người yêu của anh trai cô, Kristin Carroll, chịu trách nhiệm về dịch vụ khách hàng. Công tác hậu cần được giao cho John Angerer, bạn thời thơ ấu của Frischling.

Thuê người qua truyền miệng là biện pháp hiệu quả để mở rộng cơ sở nhân viên vì tình trạng thất nghiệp ở Loudoun (Virginia) tương đối thấp và nhu cầu làm việc lại các nhà kho còn thấp hơn nữa. "Nhân viên của chúng tôi nắm rõ yêu cầu công việc và họ chỉ giới thiệu những ai mà họ biết chắc là người đó sẽ ở lại", Angerer cho hay.

Dyscern được thành lập năm 2002 tại tầng hầm của vợ chồng Canty. Sau khi thử nghiệm bán hộp mực in thành công, cô chuyển sang kinh doanh thiết bị điện tử di động. Khi đó, Frischling vẫn đang làm cho AOL và chỉ có thể hỗ trợ công ty vào ban đêm. Sau một năm, doanh thu của Dyscern đạt nửa triệu USD và Angerer quyết định tham gia.

Năm 2003, Canty vay một khoản tiền từ gia đình nhằm mở rộng quy mô công ty nhưng không tìm được nhà đầu tư. Frischling nghỉ làm ở AOL để toàn tâm toàn ý cho Dyscern. Hiện nay, Dyscern mỗi tuần bán hơn 1.400 máy nghe nhạc iPod, thiết bị PDA, GPS, BlackBerry và máy ảnh số, chủ yếu thông qua hệ thống đấu giá trực tuyến eBay. Công ty được đánh giá là một trong những đại lý bán lẻ online nổi tiếng nhất ở Mỹ với doanh thu dự kiến 12 triệu USD năm nay.

Theo Frischling và Canty, khúc mắc lớn nhất của họ là có nên đem việc về nhà làm hay không. Cả hai cũng luôn cố gắng phá bỏ rảo cản ngăn cách giữa công việc với cuộc sống riêng tư cho nhân viên. Họ thường xuyên tổ chức các bữa tối thân mật với sự tham gia của vợ, chồng, người yêu, con cái... của các thành viên tại Dyscern.

Sự phát triển của Dyscern là điển hình cho những công ty bắt đầu từ mô hình kinh doanh gia đình nhỏ. Canty vẫn trì hoãn việc thuê người lạ bởi ngay trong nội bộ gia đình cô cũng còn tồn tại nhiều mâu thuẫn. "Tôi và Frischling không phải lúc nào cũng hợp nhau. Tôi quản lý tài chính còn anh ấy đưa ra ý tưởng và định hướng cho công ty. Những lần tranh cãi chủ yếu liên quan đến chuyện có nên đầu tư cho những ý tưởng đó không và đầu tư thế nào", Canty giải thích.

Tuy nhiên, Dyscern cũng cần nghĩ tới việc mời chuyên gia với những kỹ năng mà đội ngũ nhân viên của họ không có. "Đây là bước phát triển quan trọng đối với mô hình gia đình mở", John A. Davis, Trưởng khoa Vai trò gia đình trong kinh doanh thuộc trường kinh tế Harvard (Mỹ), nhận xét. "Bạn không thể phụ thuộc quá lâu vào nguồn nhân lực gia đình".

Nguồn tin: VnExpress.net